Tôi thực sự bất ngờ trước hoàn cảnh đó.Không, phải nói là hết sức bất ngờ mới đúng.Làm thế quái nào mà cả tôi với nó cùng lên nộp bài cùng lúc cơ chứ.Cái tỉ lệ hai người cùng lên thế này trong toán học người ta gọi là xác suất,mà xác suất thì khác gì mấy trò may rủi đỏ đen.Đúng là thật khó giải thích.
Tôi cầm tờ giấy bước lên bảng trong tiếng cười sung sướng của thằng Dương:
_ “ Do ăn ở thôi mà.Ai biểu mày cứ ám tao chi,giờ thì chết nhé,ha ha…”
Thằng quỷ sứ,rõ ràng là tôi an ủi nó cho nó bớt lo vậy mà nó cứ làm như tôi vừa ám nó lên bảng không bằng.Đúng là đồ “có phúc anh em cùng hưởng, có họa mình mày chịu”Giận thiệt.
Tôi bước lên bảng không quên đưa chân dẵm thằng Dương một cái khiến thằng này la rền trời.
Khi đi ngang qua bàn con bé bỗng thầy giáo kêu tôi:
_ “ Trò cầm cả bài của bạn kia lên đi.Nam thì đánh số một vô cái ô kẻ còn nữ đánh số không.”
Quay đầu lại tôi thấy con bé tỏ ra lúng túng khi đưa cho tôi bài.Chả hiểu nó lúng túng hay ngượng nghịu có phải do vừa nãy tôi lỡ tay chạm ngực nó không.Khẽ liếc mắt,tôi chợt nhận ra một điều. Bài của nó chỉ có giấy trắng.
Như vậy là sao ? Trong đầu tôi đặt rất nhiều câu hỏi nhưng tiếng giục nộp bài của thầy giáo đã nhanh chóng đưa tôi trở về thực tế.Thực tế là nếu đưa bài này cho thầy thì nó sẽ lãnh nguyên quả trứng.Mà mới vào lớp đã xơi điểm kém môn toán thì sau này khó mà gỡ điểm được.Ông thầy này mà đã chấm ai điểm kém lúc đầu thì về sau đứa bị điểm kém ấy chỉ có nước ca bài “Cho em một lần,một lần thôi”.Thì điển hình là thằng Dương “dê” ấy thôi.Hồi năm lớp 11 nó bị xơi quả trứng ngay đầu năm,thế là mãi mãi sau này, cứ lúc nào đến tiết toán của ông ấy là nó lai nơm nớp.Đến là khổ.
Ấy vậy mà bây giờ có khi con bé đó phải chịu tình cảnh khổ sở đó.Tiếng thầy giáo lại hối:
_ “Nhanh lên trò,để thầy còn kịp chấm và dạy bài mới chứ”
Tôi chỉ kịp điền số không vào bài tôi và số một vào bài nó.
Chả biết lúc đó tôi suy nghĩ cái gì chứ bây giờ nghĩ lại thấy ngu ghê.Chữ tôi đẹp giống con gái thì không sao chớ chữ con bé đó mà cũng đẹp nốt thì chỉ có chết.Gì chứ tội dối thầy thì chỉ có nước nằm sổ và uống nước chè ở phòng giám hiệu.Mà lại còn tội lừa bạn nữa chứ.Người ta chả có câu gắn liền với nhau “dối thầy lừa bạn” ấy sao.Tôi đã lừa con bé đó,liệu nó có thắc mắc không nhỉ ?.
Mà chắc nó chả thắc mắc gì đâu.Ai chả thế,điểm thấp mới thắc mắc chứ điểm cao thì thắc mắc gì.Nó có băn khoăn thì cũng chỉ băn khoăn tý chút thôi.Nghĩ thế tôi cũng cảm thấy vơi chút tội lỗi.À không,đúng ra tôi thấy vui mừng thay nó.Ít nhất nó cũng sẽ không bị điểm kém như tôi. “Nếu một trong hai người có người phải bị điểm kém thì tôi xin nguyện người điểm kém là tôi”.Hừ, tôi thấy câu này nghe hơi sến.Cứ như là nếu một trong hai người phải chết thì người phải chết là tôi ý.Mà có ai chết đâu.
Ngồi học mà tôi cứ lo nơm nớp về cái sự “dối thầy lừa bạn” ấy.Nhưng cuối cùng cũng chả có vấn đề gì xảy ra cả.Không chết, cũng không phải lên văn phòng uống nước chè nhưng sự băn khoăn vẫn còn tồn tại trong tâm trí tôi.Chỉ có một bài kiểm tra được trả và người nhận là con bé đó.Vậy nó cầm bài của ai và bài thầy giáo giữ là của ai,điều đó chỉ có trời biết, đất biết,thầy biết và nó biết.
Trống tan học,mọi thứ như vỡ òa lên.Cái cảm giác khi tan học sau hơn 2 tháng trời mới được tái hiện trước mắt tôi.Lộn xộn như cái chợ vỡ với đủ thứ tiếng í ới.Từ những tiếng lạch cạch của khóa cặp đến cả những tiếng bàn ghế xô đẩy.Tất cả tạo nên một không khí chỉ có ở giờ tan trường của học sinh cấp ba.Có rất nhiều sự khác biệt giữa cảnh tan trường của học sinh với cảnh công chức đến giờ tan tầm.Hầu hết những công nhân viên chức đến giờ tan tầm là họ nhanh chóng trở về nhà để cơm nước cho gia đình hay làm những công việc mình còn giang giở.Còn cảnh tan trường của lớp tôi thì lại hoàn toàn khác.Hầu hết mọi đứa trong lớp đều không phải làm việc nhà vì thế nên những tiếng ý ới gọi nhau đi ăn kem của mấy đứa con gái hay những tiếng hẹn hò chơi bời của bọn con trai càng rôm rả.Tất nhiên chỉ là hầu hết thôi ,bởi vì còn có 2 người không đi ăn kem mà cũng không đi chơi.Đúng,chỉ có tôi và con bé đó.
Khi tôi đã chui vào được một cách khổ sở ở bên trong chiếc xe buýt thì cũng là lúc con bé đó tiến đến và chìa bài kiểm tra ban sáng ra:
_ “Tại sao bạn làm vậy”
next>>